Trong kỷ nguyên tác chiến hiện đại, nơi radar và tên lửa không đối không thống trị bầu trời, công nghệ tàng hình không chỉ là lợi thế mà còn là yếu tố quyết định sự sống còn của phi công. 
 F-22 Raptor của Mỹ – biểu tượng bất bại – đang đối mặt với những thách thức từ hai ‘ngựa ô’ mới nổi: KF-21 Boramae của Hàn Quốc và KAAN của Thổ Nhĩ Kỳ. 
 Với radar AESA tiên tiến, động cơ đẩy siêu thanh và khả năng tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI), ba siêu tiêm kích này đại diện cho đỉnh cao công nghệ thế hệ 5. 
 Nhưng ai mới thực sự dẫn đầu trong cuộc đua này? Hãy cùng khám phá qua lăng kính kỹ thuật, từ lớp vỏ tàng hình đến ‘bộ não’ chiến đấu.
  Công nghệ tàng hình, hay còn gọi là Very Low Observable (VLO), là trái tim của bất kỳ tiêm kích thế hệ 5 nào, nhằm giảm thiểu tiết diện phản xạ radar (RCS) để tránh bị phát hiện. 
 Ngư lôi Piranha biến tàu ngầm KSOT-002 thành ‘sát thủ’ dưới đại dương: Bí mật công nghệ âm học F-22 Raptor dẫn đầu tuyệt đối với RCS chỉ khoảng 0.0001m², nhờ lớp phủ hấp thụ sóng radar tiên tiến, cạnh viền mài nhẵn và thiết kế thân máy tích hợp hoàn hảo. 
 Kích thước của F-22 khá gọn gàng: sải cánh 13.56m, chiều dài 18.92m, chiều cao 5.08m, diện tích cánh 78m², giúp nó lướt qua không gian như một bóng ma. 
 Trọng lượng rỗng 19.7 tấn và trọng lượng cất cánh tối đa (MTOW) lên đến 34-38 tấn, nhưng tất cả đều được tối ưu hóa để giảm tín hiệu hồng ngoại và radar.
 Ngược lại, KF-21 Boramae theo đuổi hướng tiếp cận thực dụng hơn, được xếp hạng thế hệ 4.5 với khả năng tàng hình trung bình, vượt trội hơn các máy bay thế hệ 4 như Eurofighter Typhoon hay Su-35 nhưng chưa đạt chuẩn thế hệ 5 thực thụ.